Trăng cứ tròn vành vạnh / kể chi người vô tình
Cuộc kháng chiến đã qua đi, người lính trong chiến tranh giờ đây đã về với cuộc sống hàng ngày. Tưởng như sự bận rộn hôm nay sẽ khiến người ta quên lãng quá khứ. Nhưng có một lúc nào đó trong đời thường những kỉ niệm chiến tranh lại như những thước phim quay chậm hiện về. Nguyễn Duy gửi tới bạn đọc thi phẩm “Ánh trăng” cũng chính là gửi tới bạn đọc thông điệp: Không nên sống vô tình, phải biết thủy chung nghĩa tình cùng quá khứ.
Ánh trăng
với sông rồi với biển
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ
Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh

vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình
1978
Nguồn: Nguyễn Duy, Ánh trăng, Nxb Tác phẩm mới, 1984
Tin cùng chủ đề
Tin mới
Các tin khác
- Tập Kiều, lẩy Kiều - 26/02/2019 22:01
- BỞI YÊU EM NÊN SẦU KHỔ DỊU DÀNG - 10/02/2019 20:26
- Giá như chặn được lối vòng cơn mưa. - 17/05/2018 22:29
- Con này chẳng phải thiện nhân,/Chẳng phường trốn chúa thì quân lộn chồng. - 15/05/2018 20:28
- Khúc “Khóc bà” của “người đàn bà có số phận chông chênh” - 23/04/2018 11:47